杜秋娘詩
作者:杜牧 朝代:唐代
- 杜秋娘詩原文:
- 京江水清滑,生女白如脂。其間杜秋者,不勞朱粉施。
老濞即山鑄,后庭千雙眉。秋持玉斝醉,與唱金縷衣。
濞既白首叛,秋亦紅淚滋。吳江落日渡,灞岸綠楊垂。
聯裾見天子,盼眄獨依依。椒壁懸錦幕,鏡奩蟠蛟螭。
低鬟認新寵,窈裊復融怡。月上白璧門,桂影涼參差。
金階露新重,閑捻紫簫吹。莓苔夾城路,南苑雁初飛。
紅粉羽林杖,獨賜辟邪旗。歸來煮豹胎,饜飫不能飴。
咸池升日慶,銅雀分香悲。雷音后車遠,事往落花時。
燕禖得皇子,壯發綠緌緌.畫堂授傅姆,天人親捧持。
虎睛珠絡褓,金盤犀鎮帷。長楊射熊羆,武帳弄啞咿。
漸拋竹馬劇,稍出舞雞奇。嶄嶄整冠珮,侍宴坐瑤池。
眉宇儼圖畫,神秀射朝輝。一尺桐偶人,江充知自欺。
王幽茅土削,秋放故鄉歸。觚棱拂斗極,回首尚遲遲。
四朝三十載,似夢復疑非。潼關識舊吏,吏發已如絲。
卻喚吳江渡,舟人那得知。歸來四鄰改,茂苑草菲菲。
清血灑不盡,仰天知問誰。寒衣一匹素,夜借鄰人機。
我昨金陵過,聞之為歔欷。自古皆一貫,變化安能推。
夏姬滅兩國,逃作巫臣姬。西子下姑蘇,一舸逐鴟夷。
織室魏豹俘,作漢太平基。誤置代籍中,兩朝尊母儀。
光武紹高祖,本系生唐兒。珊瑚破高齊,作婢舂黃糜。
蕭后去揚州,突厥為閼氏。女子固不定,士林亦難期。
射鉤后呼父,釣翁王者師。無國要孟子,有人毀仲尼。
秦因逐客令,柄歸丞相斯。安知魏齊首,見斷簀中尸。
給喪蹶張輩,廊廟冠峨危。珥貂七葉貴,何妨戎虜支。
蘇武卻生返,鄧通終死饑。主張既難測,翻覆亦其宜。
地盡有何物,天外復何之。指何為而捉,足何為而馳。
耳何為而聽,目何為而窺。已身不自曉,此外何思惟。
因傾一樽酒,題作杜秋詩。愁來獨長詠,聊可以自怡。
- 杜秋娘詩拼音解讀:
- jīng jiāng shuǐ qīng huá ,shēng nǚ bái rú zhī 。qí jiān dù qiū zhě ,bú láo zhū fěn shī 。
lǎo bì jí shān zhù ,hòu tíng qiān shuāng méi 。qiū chí yù jiǎ zuì ,yǔ chàng jīn lǚ yī 。
bì jì bái shǒu pàn ,qiū yì hóng lèi zī 。wú jiāng luò rì dù ,bà àn lǜ yáng chuí 。
lián jū jiàn tiān zǐ ,pàn miǎn dú yī yī 。jiāo bì xuán jǐn mù ,jìng lián pán jiāo chī 。
dī huán rèn xīn chǒng ,yǎo niǎo fù róng yí 。yuè shàng bái bì mén ,guì yǐng liáng cān chà 。
jīn jiē lù xīn zhòng ,xián niǎn zǐ xiāo chuī 。méi tái jiá chéng lù ,nán yuàn yàn chū fēi 。
hóng fěn yǔ lín zhàng ,dú cì pì xié qí 。guī lái zhǔ bào tāi ,yàn yù bú néng yí 。
xián chí shēng rì qìng ,tóng què fèn xiāng bēi 。léi yīn hòu chē yuǎn ,shì wǎng luò huā shí 。
yàn méi dé huáng zǐ ,zhuàng fā lǜ ruí ruí .huà táng shòu fù mǔ ,tiān rén qīn pěng chí 。
hǔ jīng zhū luò bǎo ,jīn pán xī zhèn wéi 。zhǎng yáng shè xióng pí ,wǔ zhàng nòng yǎ yī 。
jiàn pāo zhú mǎ jù ,shāo chū wǔ jī qí 。zhǎn zhǎn zhěng guàn pèi ,shì yàn zuò yáo chí 。
méi yǔ yǎn tú huà ,shén xiù shè cháo huī 。yī chǐ tóng ǒu rén ,jiāng chōng zhī zì qī 。
wáng yōu máo tǔ xuē ,qiū fàng gù xiāng guī 。gū léng fú dòu jí ,huí shǒu shàng chí chí 。
sì cháo sān shí zǎi ,sì mèng fù yí fēi 。tóng guān shí jiù lì ,lì fā yǐ rú sī 。
què huàn wú jiāng dù ,zhōu rén nà dé zhī 。guī lái sì lín gǎi ,mào yuàn cǎo fēi fēi 。
qīng xuè sǎ bú jìn ,yǎng tiān zhī wèn shuí 。hán yī yī pǐ sù ,yè jiè lín rén jī 。
wǒ zuó jīn líng guò ,wén zhī wéi xū xī 。zì gǔ jiē yī guàn ,biàn huà ān néng tuī 。
xià jī miè liǎng guó ,táo zuò wū chén jī 。xī zǐ xià gū sū ,yī gě zhú chī yí 。
zhī shì wèi bào fú ,zuò hàn tài píng jī 。wù zhì dài jí zhōng ,liǎng cháo zūn mǔ yí 。
guāng wǔ shào gāo zǔ ,běn xì shēng táng ér 。shān hú pò gāo qí ,zuò bì chōng huáng mí 。
xiāo hòu qù yáng zhōu ,tū jué wéi è shì 。nǚ zǐ gù bú dìng ,shì lín yì nán qī 。
shè gōu hòu hū fù ,diào wēng wáng zhě shī 。wú guó yào mèng zǐ ,yǒu rén huǐ zhòng ní 。
qín yīn zhú kè lìng ,bǐng guī chéng xiàng sī 。ān zhī wèi qí shǒu ,jiàn duàn zé zhōng shī 。
gěi sàng juě zhāng bèi ,láng miào guàn é wēi 。ěr diāo qī yè guì ,hé fáng róng lǔ zhī 。
sū wǔ què shēng fǎn ,dèng tōng zhōng sǐ jī 。zhǔ zhāng jì nán cè ,fān fù yì qí yí 。
dì jìn yǒu hé wù ,tiān wài fù hé zhī 。zhǐ hé wéi ér zhuō ,zú hé wéi ér chí 。
ěr hé wéi ér tīng ,mù hé wéi ér kuī 。yǐ shēn bú zì xiǎo ,cǐ wài hé sī wéi 。
yīn qīng yī zūn jiǔ ,tí zuò dù qiū shī 。chóu lái dú zhǎng yǒng ,liáo kě yǐ zì yí 。
※提示:拼音為程序生成,因此多音字的拼音可能不準確。
相關翻譯
-
相關賞析
-
作者介紹
- 杜牧
杜牧(803-853)晚唐杰出詩人。字牧之,京兆萬年(今陜西西安)人,宰相杜佑之孫。公元828年(大和二年)進士及第,授宏文館校書郎。多年在外地任幕僚,后歷任監察御史,史館修撰,膳部、比部、司勛員外郎,黃州、池州、睦州刺史等職,最終官至中書舍人。詩以七言絕句著稱,晚唐諸家讓渠獨步。人謂之小杜,和李商隱合稱“小李杜”。擅長文賦,其《阿房宮賦》為后世傳誦。注重軍事,寫下了不少軍事論文,還曾注釋《孫子》。有《樊川文集》二十卷傳世,為其外甥裴延翰所編,其中詩四卷。又有宋人補編的《樊川外集》和《樊川別集》各一卷。《全唐詩》收杜牧詩八卷。
杜牧的詩詞
-
- 送故人歸山
- 書懷寄中朝往還
- 書懷
- 倡樓戲贈
- 途中逢故人,話西山讀書早曾游覽
- 清明
- 不飲贈酒
- 題商山四皓廟一絕
- 朱坡
- 經闔閭城
唐代詩詞推薦
-
- 晉門。再吟
- 奉和左司郎中春物暗度感而成章
- 永夜
- 題泗洲塔
- 喜李詡秀才見訪因贈
- 五月東魯行,答汶上君(一作翁)
- 送少清赴潤州參軍,因思練舊居(得銷字)
- 好客
- 重戲和春雪寄沈員外
- 奉和九日幸臨渭亭登高應制得花字
- 杜秋娘詩原文,杜秋娘詩翻譯,杜秋娘詩賞析,杜秋娘詩閱讀答案,出自杜牧的作品