逾嶺嶠止荒陬抵高要
作者:李紳 朝代:唐代
- 逾嶺嶠止荒陬抵高要原文:
- 天將南北分寒燠,北被羔裘南卉服。寒氣凝為戎虜驕,
炎蒸結作蟲虺毒。周王止化惟荊蠻,漢武鑿遠通孱顏。
南標銅柱限荒徼,五嶺從茲窮險艱。衡山截斷炎方北,
回雁峰南瘴煙黑。萬壑奔傷溢作瀧,湍飛浪激如繩直。
千崖傍聳猿嘯悲,丹蛇玄虺潛蜲蛇。瀧夫擬楫劈高浪,
瞥忽浮沉如電隨。嶺頭刺竹蒙籠密,火拆紅蕉焰燒日。
嶺上泉分南北流,行人照水愁腸骨。陰森石路盤縈紆,
雨寒日暖常斯須。瘴云暫卷火山外,蒼茫海氣窮番禺。
鷓鴣猿鳥聲相續,椎髻嘵呼同戚促。百處谿灘異雨晴,
四時雷電迷昏旭。魚腸雁足望緘封,地遠三江嶺萬重。
魚躍豈通清遠峽,雁飛難渡漳江東。云蒸地熱無霜霰,
桃李冬華匪時變。天際長垂飲澗虹,檐前不去銜泥燕。
幸逢雷雨蕩妖昏,提挈悲歡出海門。西日眼明看少長,
北風身醒辨寒溫。賈生謫去因前席,痛哭書成竟何益。
物忌忠良表是非,朝驅絳灌為讎敵。明皇圣德異文皇,
不使無辜困鬼方。漢日傅臣終委棄,如今衰叟重輝光。
高明白日恩深海,齒發雖殘壯心在。空愧駑駘異一毛,
無令朽骨慚千載。
- 逾嶺嶠止荒陬抵高要拼音解讀:
- tiān jiāng nán běi fèn hán yù ,běi bèi gāo qiú nán huì fú 。hán qì níng wéi róng lǔ jiāo ,
yán zhēng jié zuò chóng huī dú 。zhōu wáng zhǐ huà wéi jīng mán ,hàn wǔ záo yuǎn tōng chán yán 。
nán biāo tóng zhù xiàn huāng jiǎo ,wǔ lǐng cóng zī qióng xiǎn jiān 。héng shān jié duàn yán fāng běi ,
huí yàn fēng nán zhàng yān hēi 。wàn hè bēn shāng yì zuò lóng ,tuān fēi làng jī rú shéng zhí 。
qiān yá bàng sǒng yuán xiào bēi ,dān shé xuán huī qián wēi shé 。lóng fū nǐ jí pī gāo làng ,
piē hū fú chén rú diàn suí 。lǐng tóu cì zhú méng lóng mì ,huǒ chāi hóng jiāo yàn shāo rì 。
lǐng shàng quán fèn nán běi liú ,háng rén zhào shuǐ chóu cháng gǔ 。yīn sēn shí lù pán yíng yū ,
yǔ hán rì nuǎn cháng sī xū 。zhàng yún zàn juàn huǒ shān wài ,cāng máng hǎi qì qióng fān yú 。
zhè gū yuán niǎo shēng xiàng xù ,zhuī jì xiāo hū tóng qī cù 。bǎi chù jī tān yì yǔ qíng ,
sì shí léi diàn mí hūn xù 。yú cháng yàn zú wàng jiān fēng ,dì yuǎn sān jiāng lǐng wàn zhòng 。
yú yuè qǐ tōng qīng yuǎn xiá ,yàn fēi nán dù zhāng jiāng dōng 。yún zhēng dì rè wú shuāng xiàn ,
táo lǐ dōng huá fěi shí biàn 。tiān jì zhǎng chuí yǐn jiàn hóng ,yán qián bú qù xián ní yàn 。
xìng féng léi yǔ dàng yāo hūn ,tí qiè bēi huān chū hǎi mén 。xī rì yǎn míng kàn shǎo zhǎng ,
běi fēng shēn xǐng biàn hán wēn 。jiǎ shēng zhé qù yīn qián xí ,tòng kū shū chéng jìng hé yì 。
wù jì zhōng liáng biǎo shì fēi ,cháo qū jiàng guàn wéi chóu dí 。míng huáng shèng dé yì wén huáng ,
bú shǐ wú gū kùn guǐ fāng 。hàn rì fù chén zhōng wěi qì ,rú jīn shuāi sǒu zhòng huī guāng 。
gāo míng bái rì ēn shēn hǎi ,chǐ fā suī cán zhuàng xīn zài 。kōng kuì nú dài yì yī máo ,
wú lìng xiǔ gǔ cán qiān zǎi 。
※提示:拼音為程序生成,因此多音字的拼音可能不準確。
相關翻譯
-
相關賞析
-
作者介紹
- 李紳
李紳(772-846),字公垂,潤州無錫(今江蘇無錫市)人。元和元年進士。曾為翰林學士、宰相,后出任淮南節度使。他和白居易、元稹等人交往密切,在元、白提倡「新樂府」之前,就首創新樂府二十首,今失傳,是新樂府運動的倡導者之一。現存《追昔游詩》三卷,《雜詩》一卷。
李紳的詩詞
-
- 重到惠山
- 答章孝標
- 聞猿
- 若耶溪(西施采蓮、歐冶鑄劍所)
- 上黨奏慶云見
- 皋橋
- 奉酬樂天立秋夕有懷見寄
- 鑒玄影堂
- 過梅里七首家…今敝廬數堵猶存今列題于后。憶放鶴
- 望鶴林寺
唐代詩詞推薦
-
- 送從叔尉澠池
- 鄧表山
- 秋色
- 十月誕辰內殿宴群臣效柏梁體聯句
- 山中得劉秀才京書
- 賦得浦外虹送人
- 次天元十載華陰發兵,作時有郎官點發
- 送顧況泗上覲叔父
- 送平澹然判官
- 賦西漢
- 逾嶺嶠止荒陬抵高要原文,逾嶺嶠止荒陬抵高要翻譯,逾嶺嶠止荒陬抵高要賞析,逾嶺嶠止荒陬抵高要閱讀答案,出自李紳的作品